Định Hải phù sinh lục – Chương 120: Đi thuyền

Nơi có em, là nơi ta thuộc về.*câu này Hạng Thuật nói là 'ôn nhu hương', cơ mà nghĩa gốc của 'ôn nhu hương' với mình nghe hơi sến quá nên mình đổi thành câu thế này. Vương thuyền ra khơi. So với lần trước rời khỏi Cao Câu Ly, con thuyền này còn khí... Continue Reading →

Định Hải phù sinh lục – Chương 119: Mượn thuyền

Phận đời long đong cuối cùng lại đồng tâm Sở học của Trần Tinh vốn là giải thích những hiện tượng huyền diệu này, thế là hai người lên ngựa rời khỏi Liêu Hà, vừa đi Trần Tinh vừa giải thích cho Hạng Thuật. “Hồn phách vốn cấu thành rất phức tạp.” Trần Tinh thành... Continue Reading →

Tạo một blog trên WordPress.com

Up ↑