Nơi có em, là nơi ta thuộc về.*câu này Hạng Thuật nói là 'ôn nhu hương', cơ mà nghĩa gốc của 'ôn nhu hương' với mình nghe hơi sến quá nên mình đổi thành câu thế này. Vương thuyền ra khơi. So với lần trước rời khỏi Cao Câu Ly, con thuyền này còn khí... Continue Reading →
Định Hải phù sinh lục – Chương 119: Mượn thuyền
Phận đời long đong cuối cùng lại đồng tâm Sở học của Trần Tinh vốn là giải thích những hiện tượng huyền diệu này, thế là hai người lên ngựa rời khỏi Liêu Hà, vừa đi Trần Tinh vừa giải thích cho Hạng Thuật. “Hồn phách vốn cấu thành rất phức tạp.” Trần Tinh thành... Continue Reading →
Định Hải phù sinh lục – Chương 118: Bia đá
Hạng Thuật, huynh thật thông minh, nghĩ ra được nhiều thứ như vậy! Vùng hoang vu U Châu, gió thổi, thời tiết đầu đông toàn bộ U Châu chìm trong sương mù trắng xoá. Bờ Hà Nam Đại Liêu, một vùng hoang phế giờ đã có người đến ở. Đây là một thôn trang của... Continue Reading →
Định Hải phù sinh lục – Chương 117: Xa quê
Chúng ta rồi sẽ gặp lại nơi phía cuối luân hồi. Đêm đó, ngoài trướng gió nổi lên thổi ngang qua thảo nguyên. "Ngày mai chúng ta sẽ lập tức lên đường?" Trần Tinh rúc trong chăn, hỏi Hạng Thuật. "Em nói xem?" Hạng Thuật mặc mỗi áo đơn, nằm trên giường, nhìn Trần Tinh,... Continue Reading →
Định Hải phù sinh lục – Chương 116: Nguyện vọng
Người phàm các ngươi không có ai tốt cả. Đêm tết Mộ Thu, người Hồ ở Sắc Lặc Xuyên tụ họp dưới chân núi, chờ ‘Đoàn nô’ người Nhu Nhiên mời Đại Thiền Vu thắp ngọn lửa rực rỡ, đây là đêm rộn ràng nhất, tương truyền người Nhu Nhiên thời mấy trăm năm trước,... Continue Reading →
Định Hải phù sinh lục – Chương 115: Bên nhau
Thời gian về sau của chúng ta còn rất dài. “Đi trượt tuyết không?” Thác Bạt Diễm đạp lên thuẫn, phóng khoáng khoác nó lên vai. Tiêu Sơn vẫn còn cảnh giác, trong tết Mộ Thu Thác Bạt Diễm thực sự nhiệt tình theo đuổi Lục Ảnh. Tuy hôm nay trước khi ra ngoài Lục... Continue Reading →
Định Hải phù sinh lục – Chương 114: Định tình
Trên đời không tồn tại thứ gì có thể chia lìa bọn họ. Trần Tinh và Xa La Phong cùng hét lớn một tiếng, từng người quay ngựa, chạy dọc bên ngoài đấu trường. “Sao hai người này lại đấu với nhau?” Thanh Hà công chúa nghi ngờ nói, “Tên kia là Xa La Phong?... Continue Reading →
Định Hải phù sinh lục – Chương 113: Khiêu chiến
Phong thái tuấn lãng, chỉ một mình người. “Gió lớn quá.” Đêm đó, Trần Tinh nghe tiếng lều vải bên ngoài bay phấp phới, cuồng phong như từ ba mặt núi truyền vào vùng trung tâm. Hạng Thuật ăn cơm tối xong, nói: “Ngủ đi, ngươi được ngủ đủ còn cô vương bận tối tăm... Continue Reading →
Định Hải phù sinh lục – Chương 112: Tuần tra
Thuận theo tự nhiên không chừng có cách giải quyết nhanh hơn đấy? Lục Ảnh và Tiêu Sơn được xếp cho một chiếc lều nằm nơi thung lũng yên lặng, Trùng Minh vào Sắc Lặc Xuyên xong không biết bay đi đâu. Trần Tinh trở lại vương trướng được dựng cho Hạng Thuật, bỗng nhiên... Continue Reading →
Định Hải phù sinh lục – Chương 111: Ký ức
May mà có huynh, không còn cô đơn nữa thật tốt lắm Lục Ảnh hoá thành người, cùng Trùng Minh đến trước toà tháp đá. “Tháp này tên là ‘Tinh La’.” Lục Ảnh hờ hững nói, “Tương tự như một chiếc giếng địa mạch, tháp Tinh La đối ứng là thiên mạch. Rất nhiều năm... Continue Reading →